Hướng dẫn: Trong bài tản văn Người ngồi đợi trước hiên nhà, lời người kể theo ngôi thứ nhất, xưng "tôi". Đó cúng chính là lời của tác giả. Đoạn văn trực tiếp bộc lộ tình cảm, suy nghĩ của tác giả:
"Như trong một câu chuyện cổ, người kị sĩ ra đi trên lưng chiến mã, nhưng ngày chiến thắng chỉ có chiến mã trở về mà không có bóng dáng người trên lưng ngựa. Dì tôi nén đau vào bên trong. Nhà tôi lập bàn thờ cho dượng. Tôi đã nhờ người không ai còn nhớ tên người lính cũ Nguyễn Ngọc Linh". Hoặc đoạn kết:
"Mùa lũ dữ rồi cũng qua, vườn rau xanh trở lại. Những ngày này, dì tôi, bà Lê Thị Thỏa, một trong bao người phụ nữ bình dị đã đi qua chiến tranh, năm nay tròn 80 tuổi, đang ngồi một mình đợi Tết ở ngôi nhà gần cầu Vĩnh Phúc thuộc thị trấn Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi. Nguyện cầu hồn thiêng những người đã ngã xuống độ trì cho dì bình an, trường thọ."