TÍnh mạch lạc đã được thể hiện trong đoạn trích qua sự kết nối ý tử, cảm xúc giữa các đoạn, tử “Chân rõ ràng không mỏi, nhưng tâm rã rời, cứ chạy theo đeo đuổi miết trên những giàn phơi thể hiện sự theo đuổi giá trị vật chất cho đến “mả lại nói ta đâu cần phải có cải mà người ta có” thể hiện sự nhắc nhở của người lớn, cho đến “Mình bỗng nghe nhẹ nhõm khi nhìn theo bóng nhỏ đưa chiếc đò về bên kia sông” thể hiện sự trưởng thành của cái tôi và cuối củng kết lại bằng sự hải lỏng với những điều giản dị trong cuộc sống “Chật vật mẩy, cuối Chạp cũng có cải đem phơi, đem nhuộm nắng, cũng có bụi bông vạn thọ, và bông trang, bông lồng đèn nở rực rỡ trên vào...”