Đề bài : Suy nghĩ của bạn về lời dạy của Đức Phật: “Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi” .
Bài làm
Mối quan hệ cá nhân tập thể luôn được rất nhiều quan tâm. Từ xa xưa khi con người còn sống bầy đàn nguyên thủy cho đến hiện nay tính cộng đồng bao giờ cũng được đề cao. Đến đây tôi chợt nhớ về lời dạy của Đức Phật “Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi”.
Giọt nước- biển cả vốn là hai hình ảnh được dùng rất nhiều khi nói về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể. Giọt nước chính là những phần tử vô cùng nhỏ bé hữu hạn nhưng lại là một yếu tố không thể thiếu để cấu tạo nên biển cả. BIển cả ở đây chính là cái vô hạn, không chỉ về số nhiều diện tích mà còn bởi đó là sức chứa vĩ đại của hàng triệu triệu những giọt nước. Ở câu nói trên ta thấy có hai vế tưởng chừng đối lập đó là hình ảnh giọt nước – biển cả. Thế nhưng nó lại là hai hình ảnh tương đồng và có mối quan lại với nhau. Giọt nước tưởng chừng như nhỏ bé nhưng góp phần tạo nên cả một biển cả mênh mông, còn biển cả cái tổng thể lớn lao đó lại chứa đựng cả tỉ tỉ giọt nước bé nhỏ. Mối quan hệ qua lại giàng buộc phụ thuộc sâu sắc. Không thể thiếu một trong hai được.
Vì thế ta mới thấy được lời dạy của Phật vô cùng ngắn gọn nhưng chứa đựng hàm ý vô cùng sâu sắc. Nó là lời nhắn nhủ con người về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể, sự gắn kết với đồng loại. Một con người dù có giàu có hay tài giỏi đến đâu thì cũng không thể tồn tại được nếu đứng một mình. Bạn chọn cách sống bình yên không quan tâm đến người khác nhưng đó chỉ là cách sống bình yên trong “lặng câm” mà thôi. Sự bình yên đó sớm muộn cũng bị phá vỡ khi bạn gặp ốm đau, bệnh tật hay biến cố trong cuộc đời. Cũng giống như trong một dân tộc, nếu chúng ta không có sự đoàn kết giữa những tầng lớp xã hội, giữa những con người thì chẳng bao giờ chúng ta có thể làm nên những trận thắng mang tầm vóc lịch sử cả. Cũng giống như một đội bóng đá, dấu ấn cá nhân bao giờ cũng mờ nhạt, bởi chiến thắng được tạo ra bởi cả một tập thể mười mấy con người.
Nói về cá nhân và tập thể ca dao ta có câu rằng:
“Một cây làm chẳng nên non
Hai cây chụm lại nên hòn núi cao”.
Một giọt nước nếu không hòa vào biển cả thì sớm muộn nó cũng bị ánh mặt trời làm khô kiệt. Nhưng nếu biết góp mình với một triệu giọt nước khác nó sẽ trở thành một thành phần thiên nhiên có sức mạnh khủng khiếp đủ để nhấn chìm tất cả. Trong hai cuộc kháng chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc, một người có tầm nhìn vĩ đại như Hồ Chủ Tịch đã từng nhấn mạnh về sức mạnh của sự đoàn kết. Với người “đoàn kết chính là sức mạnh”. Đoàn kết ý chí, tinh thần vật chất mới có thể làm nên được chiến thắng, mới đủ sức đánh đuổi giặc ngoại xâm ra khỏi bờ cõi.
Trong cuộc sống hiện tại, khi mà chiến tranh đã lùi xa đất nước thanh bình sức mạnh tập thể chính là sức mạnh cộng đồng to lớn. Đó là sức mạnh của cả một dân tộc chung tay để giúp đỡ đồng bào miền Trung bị lũ lụt, là sức mạnh của một tập thể để cứu giúp những mảnh đời khốn khó bất hạnh.... Tình yêu thương đoàn kết giữa con người với con người sẽ khiến cho xã hội này trở nên nhân văn và tốt đẹp hơn.
Trong bài thơ Mùa xuân nho nhỏ nhà thơ Thanh Hải đã từng viết “Một mùa xuân nho nhỏ/ lặng lẽ dâng cho đời”. Hơn ai hết nhà thơ đã nhấn mạnh đến cái mùa xuân nhỏ bé của mỗi cá nhân hòa chung để làm nên cái mùa xuân trường tồn của cuộc đời. Vì thế mỗi chúng ta hãy đóng góp sức lực nhỏ bé của mình cho tập thể để làm nên một cộng đồng vững mạnh và tốt đẹp.