Sau khi học xong lớp kịch “Ông Giuốc – đanh mặc lễ phục”, có ý kiến cho rằng đặt trong hoàn cảnh.
Trong xã hội Pháp lúc bấy giờ xuất hiện xu hướng “ngoi” lên tầng lớp quý tộc của những kẻ lắm tiền – những gã tư sản lắm tiền nhưng dốt nát, học đòi và trở nên lố bịch, kệch cỡm. Ông Giuốc – đanh là một trong những kẻ đó. Ông giàu có là nhờ bố mẹ ngày trước làm nghề buôn dạ. Với số tiền không phải do mình làm ra ấy, cùng với sự dốt nát và kệch cỡm, ông không tránh khỏi trào lưu học đòi làm quý tộc của giới tư sản lúc bấy giờ. Ông Giuốc – đanh tìm mọi cách để len chân vào xã hội thượng lưu. Có thể nói ông cũng là một “sản phẩm” của hoàn cảnh xã hội nên ta nên cảm thông phần nào đối với thói trưởng giả học làm sang của ông.