Kể về một ước mơ đẹp đẽ của em hoặc của bạn bè, người thân.
Ví dụ mẫu:
Em sinh ra và lớn lên trong gia đình có truyền thống giáo viên. Tuy nhiên, em lại không thích nghề này một chút nào. Bởi em thấy, bố mẹ làm việc vất vả nhưng lương bổng chẳng được bao nhiêu. Nhưng sau một sự việc, đã khiến em thay đổi suy nghĩ đó và bỗng muốn trở thành những người "lái đò" như bố mẹ mình.
Hôm ấy, đi học về, em thấy mẹ đang nói chuyện vui vẻ với một người trạc 30 tuổi. Trông chị ấy rất sang trọng và lịch sự. Mẹ giới thiệu đó là chị Hoa, học trò của của mẹ. Em chào mẹ, chào chị Hoa rồi xin phép về phòng cất đồ.
Vừa định bước xuống phòng khách, em bỗng nghe được câu chuyện của mẹ và chị Hoa.
- Cô ơi, cô cầm món quà này giúp em ạ. Mặc dù cô đã dạy em cách đây được 15 năm rồi. Nhưng với em, cô thật đặc biệt, nhờ cô mà em mới có được ngày hôm nay. Em luôn thầm cảm ơn cô về những điều cô dạy cho em. Em mong cô nhận món quà này để em được vui.
Bỗng mẹ em lên tiếng:
- Thôi, cô cảm ơn tấm lòng của em. Với cô, nghề dạy học cô chẳng mong gì hơn là đào tạo ra được những thế hệ học trò có tâm, có tài như em. Như thế là cô hạnh phúc lắm rôi.
Chị Hoa tiếp lời:
- Dạ, thưa cô, không chỉ em mà các bạn khóa 20k2 cũng rất mong được gặp cô. Các bạn ấy luôn nhắc về cô nhiều lắm cô ạ!
Bỗng nét mặt mẹ như tỏa sáng, mẹ nở nụ cười thật tươi. Dường như, mẹ hạnh phúc khi nghe được điều đó.
Vậy là suốt ngày hôm đấy và cả hôm sau, khuôn mặt mẹ rạng rỡ và tràn ngập niềm hạnh phúc. Từ đó, cũng khiến em cảm thấy yêu hơn nghề nhà giáo. Phải chăng các nghề khác có thể kiếm nhiều tiền, địa vị cao nhưng đằng sau lưng có bao nhiêu người ghen ghét, hãm hại. Còn với nghề giáo viên, tuy có vất vả nhưng bù lại luôn nhận được sự yêu thương của các thế hệ học trò, dù họ đã rời trường 10 năm, 20 năm và thậm chí nhiều năm nữa.
Từ đó, em cố gắng học hành và rèn luyện thêm kĩ năng sống để sau này trở thành một người giáo viên được nhiều thế hệ học sinh yêu mến giống như mẹ.