Đề bài: Trình bày suy nghĩ của anh/chị về ý kiến sau: Hồi ức về mẹ bao giờ cung tươi mát và sinh động. Ta càng xa tuổi thơ thì hồi ức đó càng rõ rệt, dễ hiểu và thân thiết (N.V.Segunốp) .
Bài làm
Nếu được chọn lựa thứ tình cảm nào là đẹp đẽ và cao cả nhất trên cuộc đời này tôi sẽ chẳng ngần ngại mà đáp rằng đó chính là tình mẫu tử. Tình yêu có thể mang đến cho bạn những rung động mãnh liệt nhưng cũng có thể rời xa bạn bất cứ lúc nào nhưng tình mẫu tử sẽ mãi mãi theo bạn đến suốt cả cuộc đời. Chẳng vì thế mà N.V.Segunop từng nói rằng: “Hồi ức về mẹ bao giờ cung tươi mát và sinh động. Ta càng xa tuổi thơ thì hồi ức đó càng rõ rệt, dễ hiểu và thân thiết”.
Tình yêu thương, tình mẫu tử thiêng liêng luôn là cội nguồn không bao giờ cạn dành cho các thi nhân. Nó trở thành một sức sống mãnh liệt nảy nở và đâm trồi trong trái tim của mỗi con người. Chúng ta sinh ra với một trái tim cũng như chỉ có duy nhất một người mẹ trên đời. Người đã mang nặng đẻ đau và dưỡng dục ta nên người. Người đồng hành với ta trong suốt những năm tháng tuổi thơ và cả đến khi ta chập chững bước vào đời mà có thể nó kéo dài mãi thế nếu như không có cái chết chia lìa. Thế nhưng dù muốn hay không thì con người ta cũng không thể cãi lại tạo hóa. Khi con trưởng thành cũng là lúc mẹ già đi. Và câu nói của N.V.Segunốp như một lời khẳng định rằng tình yêu thương của mẹ sẽ là dòng suối mát lành tắm mát cuộc đời con. Càng có tuổi càng trưởng thành thì nó lại càng sâu đậm và trở thành người bạn đồng hành nâng đỡ con trong hành trình của cuộc đời.
Quả thực là như thế, khi con còn tấm bé có bàn tay mẹ nâng niu dỗ dành. Mẹ chăm sóc con từ bữa ăn giấc ngủ, cũng chính bàn tay ấy đã nâng đỡ con khi con vấp ngã những bước đầu đời. Và rồi cũng chính tấm lưng ấy lại là nơi con nương náu sau những giông tố cuộc đời. Nhưng mấy ai có thể nhớ trọn vẹn những kỉ niệm về mẹ? Những áp lực cuộc sống, những mối quan hệ xã hội vô tình đẩy con ra xa vòng tay của mẹ hơn. Thế nhưng khi vấp ngã, khi đã trải qua rất nhiều những biến cố đó ngồi lại con mới thấy trên trái đất này tình mẹ chính là đại dương bao la để con thoải mái ngụp lặn nô đùa. Có những bài học mẹ dạy con mà con vẫn còn chưa bao giờ chịu hiểu, vẫn còn ấm ức trách móc thế nhưng khi đến tuổi trưởng thành thì mới thấy nó bổ ích với con ngần nào.
Không phải ngẫu nhiên mà chú bé Hồng trong “Những ngày thơ ấu” của nhà văn Nguyên Hồng lại trở nên cứng cáp rắn rỏi so với cái tuổi của mình đến vậy. Cậu gồng mình chống lại cả thế giới chỉ để bảo vệ sự thiêng liêng và ý niệm duy nhất về tình mẫu tử. Cậu bé non nớt ấy đã sớm hiểu được một điều rằng trên đời này chỉ có tình mẫu tử mới có thể đủ sức tồn tại bất diệt trước những sóng gió trước những định kiến ngặt nghèo của xã hội. Có thể, con người bé nhỏ ấy đã biến mình gai góc khi đối diện với người ngoài nhưng khi được trở về với bàn tay của mẹ cậu thấy mình được sống với tuổi thơ của mình. Lồng ngực của mẹ chính là bến đỗ yên bình để cho con nương náu.
Kho tàng dân ca Việt Nam có rất nhiều những câu ca về tình mẫu tử, và nó cũng trở thành suối nguồn bất tận để các nhà thơ gửi gắm tâm tư tình cảm của mình. Như nhà thơ Chế Lan Viên trong bài Con Cò đã từng đúc kết một điều rằng:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”.
Tình yêu thương của mẹ sẽ theo con trên suốt cả chặng đường đời. Sẽ là nơi để con nghỉ ngơi sau những chặng đường đầy gian khó. Trái tim của người mẹ chính là nơi vĩ đại nhất để sưởi ấm con tiếp cho con sức mạnh và nghị lực để vượt qua mọi khó khăn gian nan.
Tất cả mọi thứ trên đời rồi sẽ lần lượt bỏ ta mà đi, tình yêu rồi theo năm tháng sẽ nhạt, tình bạn càng xa mặt càng cách lòng. Duy chỉ có tình mẹ sẽ luôn là hành trang theo con suốt cuộc đời dù cho con có là ai, có mắc phải những lỗi lầm gì.
Tình mẫu tử luôn là một trong những thứ tình cảm cao quý và dung dị nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Nó biến con người ta có những sức mạnh phi thường để vượt qua gian khổ, cũng đủ sức để lôi con người qua cả vũng bùn lầy. Vì thế hãy trân trọng những giây phút còn được ở bên mẹ. Bởi chỉ có mẹ mới yêu và thương ta thật lòng mà thôi.