Bài tập về tính chất ba đường cao của tam giác.

1. 

Góc A^ tù, nên BC lớn hơn AB và AC. Vậy M nằm giữa hai điểm B và C.

Mặt khác, ΔABN có BN = BA nên ΔABN cân tại B.

Vậy BE là tia phân giác B^, đồng thời cũng là đường cao BE AN

ΔACM có CA = CM nên ΔACM cân tại C CF là tia phân giác C^ và cũng là đường cao CFAM

ΔAEF có BE AN và CF AM. Gọi H là giao điểm của BE và CF (tính chất ba đường cao trong tam giác)

2. 

a) ΔDAC và ΔBCF có:

DA = DC

AC = CF

DAC^=BCF^

ΔDAC = ΔBCF (c.g.c)

DC = BF; C1^=F^

C1^+C2^=90F^+C2^=90 

Trong ΔCFI có: F^+C2^=90CIF^=90. Vậy DC BF

b) Tương tự, ta chứng minh được ΔDAB = ΔCBE (c.g.c)

B1^=E^

B1^+B2^=90E^+B2^=90 

Trong ΔEBG có: E^+B2^=90EBG^=90. Vậy BD CE

Trong ΔDBC có DH BC; BI AC; CG AB. Vậy DH, BI, CG là ba đường cao của ΔBDC

Do đó DH, BI và CG đồng quy.

3.

Trước tiên, ta thấy A^ không thể bằng 90 vì nếu A^=90 thì trực tâm H sẽ trùng lên đỉnh A. Khi đó AH = 0.

Ta xét các trường hợp :

Trường hợp 1: A^<90.

Xét ΔAHK và ΔBCK là hai tam giác vuông có:

AH = BC

B1^=A1^ 

ΔAHK = ΔBCK (cạnh huyền - góc nhọn)

AK = BK ΔABK vuông cân tại K nên BAC^=45

Trường hợp 2: A^>90

Khi đó trực tâm H sẽ nằm ngoài tam giác. Tương tự ta chứng minh được ΔAHK = ΔBCK (cạnh huyền - góc nhọn) HK = BK

Vậy ΔBKH vuông cân tại K BHC^=45

Mà hai góc BHC^BAC^ có BA HC, CA HB trong đó BHC^ là góc tù, nên BHC^+BAC^=180

BAC^=18045=135

4.

a) E là giao điểm của hai đường phân giác của hai góc ngoài ΔABC tại B^C^ nên AE là tia phân giác trong của A^

F là giao điểm của hai đường phân giác của hai góc ngoài ΔABC tại A^C^ nên BF là tia phân giác trong của B^

P là giao điểm của hai đường phân giác của hai góc ngoài ΔABC tại A^B^ nên CP là tia phân giác của C^

Vậy AE, BF, CP là ba đường phân giác trong của ba góc trong ΔABC.

Do đó AE, BF, CP đồng quy tại H.

b) H là trực tâm ΔABC nên H cách đều ba cạnh của ΔABC

Từ P hạ PQ AC, PI BC vì P nằm trên đường phân giác C^ nên cách đều hai cạnh, vậy PI = PQ.

Hạ PS AB, vì BP là phân giác của ABI^ nên PI = PS

Do đó PI = PQ = PS

Tương tự như trên, ta chứng minh các điểm F và E cũng cách đều ba cạnh của ΔABC

c) Tại A ta có QAB^BAC^ là hai góc kề bù, trong đó AP là tia phân giác của QAB^, AE là tia phân giác của BAC^. Vậy AP AE.

Tương tự tại B có IBA^BAC^ là hai góc kề bù, trong đó BP và BF là 2 tia phân giác nên BF BP.

Vậy trong ΔAFP có EA và FB là đường cao, H là giao điểm của EA và FB suy ra H là trực tâm ΔAFP