Viết đoạn văn nên cảm nhận của em về nhân vật Nhĩ trong tác phẩm Bến quê.
“Quá nửa đời phiêu bạt, con lại về úp mặt vào sông quê…” Câu hát vang lên như chứa đựng bao tâm tình của người con với nỗi nhớ quê hương trong ngày trở lại. Nhân vật Nhĩ trong tác phẩm Bến quê cũng vậy, trong những ngày cuối đời trên giường bệnh anh phát hiện ra vẻ đẹp lạ lùng của bãi bồi bên kia sông. Những cảnh sắc vốn thân quen, gần gũi đến thế mà giờ đây dường như rất mới mẻ với anh. Chính vào lúc gần đất xa trời anh mới nhận ra quê hương – nơi anh sinh ra, giàu đẹp đến nhường nào. Mảnh đất máu thịt đã gắn bó với anh từ khi sinh ra và phút giây đau ốm anh trở lại với nơi bình yên ấy. Và trong những ngày khốn khó, căn bệnh buộc chặt anh trên chiếc giường bệnh, anh càng thấm hiểu hơn tình nghĩa sắc son vợ chồng. Giờ đây, anh mới có thời gian để ngắm nhìn vợ kĩ hơn trong tấm áo vá với những ngón tay gầy guộc. Anh thấu hiểu nỗi vất vả, đức hi sinh của Liên dành cho gia đình trong suốt bao năm qua và xót xa, ân hận: “Suốt đời anh chỉ làm em khổ tâm ”. Phải chăng khi con người cô đơn nhất họ mới nhận ra thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý phải đâu xa mà chính là tình yêu với quê hương, gia đình. Hạnh phúc cả đời theo đuổi lại đến từ chính những điều giản dị, bình thường. Sự thấu hiểu muộn màng trong những ngày cuối đời dù sao cũng đem lại cho anh sự bình yên, tin cậy sau cả một đời bôn tẩu, kiếm tìm. Qua nhân vật Nhĩ, tác giả gửi gắm một thông điệp sâu sắc: Hãy trân trọng những hạnh phúc mà mình đang có, đừng để khi mất đi mới tiếc nuối, xót xa.