Thiên nhiên luôn là người bạn đồng hành kì diệu và xinh đẹp của con người. Sau khi đọc xong văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần, tình yêu thiên nhiên của nhân vật “tôi” và người bố đã khiến cho em cảm động. Hình ảnh ở cuối văn bản “Những bông hoa chính là người đua đường” đã cho ta hiểu hơn về “thế giới” chính là những điều thân thuộc và gần gũi với chính mình. Giống như nhân vật tôi đã làm, ta rút ra được rằng khi ta nhắm mắt lại và cảm nhận bằng mọi giác quan, ta sẽ thấy được con đường đi của riêng bản thân mình.Thông qua tình yêu thiên nhiên của hai bố con trong văn bản, chúng ta cũng thấy được tác giả đã thể hiện thái độ trân trọng, ngợi ca và yêu thương thế giới thiên nhiên – thế giới của muôn loài.