Soạn bài cảnh ngày xuân – Kiều ở lầu Ngưng Bích: Mục D hoạt động vận dụng.

1. So sánh:

  • Thơ cổ Trung Quốc chú ý đốn hương vị cỏ (cỏ thơm), không chú ý đến màu hoa. Chữ “điểm” chỉ lượng của hoa. Còn Nguyễn Du chú ý đến màu sắc (cỏ non xanh). Nguyễn Du làm bật cái màu trắng của hoa trên nền xanh của cỏ để tạo sự hài hoà. Chữ “điểm” được dùng như là động từ chỉ sự điểm tô, trang trí.
  • Thơ cổ Trung Quốc chú ý đến sự giao nhau, tiếp giáp giữa cỏ với trời. Còn Nguyễn Du chú ý đốn cái mênh mông của cỏ kéo dài đến tận chân trời.

2.

Liệt kê các từ đồng nghĩa

Giải thích nghĩa

Nhận xét về tài năng ngôn ngữ của Nguyễn Du

Châu sa, lệ hoa, giọt hồng, giọt ngọc, giọt châu, dòng thu

Đều chỉ nước mắt

Tác giả Nguyễn Du có một vốn từ vô cùng phong phú, đặc sắc