Nghe - viết bài thơ: Khói chiều.
Khói chiều
Chiều chiều từ mái rạ vàng
Xanh rờn ngọn gói nhẹ nhàng bay lên
Chăn trâu ngoài bãi, bé nhìn
Biết là bếp lửa bà nhen chiều chiều
Nghe thơm ngậy bát canh riêu
Với nồi cơm ủ cạnh niêu tép đầy
Khói ơi, vươn nhẹ lên mây
Khói đừng bay quẩn làm cay mắt bà
(Hoàng Tá)