Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia theo một trong hai đề sau:.
Kể chuyện: Kể một câu chuyện mà em biết về việc gia đình, nhà trường hoặc xã hội chăm sóc, bảo vệ thiếu nhi
Trong đợt hè vừa rồi, tôi có được về quê ngoại chơi. Quê ngoại tôi ở tận Nghệ An xa xôi và hẻo lánh. Ở nơi đó, còn có nhiều con người bất hạnh, họ phải sống cuộc sống nghèo đói quanh năm suốt tháng. Gia cảnh bé Na cũng vậy, nhưng chính sự quan tâm yêu thương của hai bà cháu bé Na đã khiến em cảm thấy nể phục cho đến tận bây giờ.
Vừa được sinh ra, bé Na đã bị dân trong làng gắn cho cái tên Na không cha. Bởi mẹ Na đi làm xa, không may bị lừa có thai và người đàn ông đó bỏ đi không chịu nhận con. Nên chị Lan đành ngậm ngùi mang bụng bầu về quê sống cùng với người mẹ già. Sau khi sinh ra bé Na, chị Lan lại vào Sài Gòn kiếm tiền nuôi con và nuôi mẹ già. Na ở nhà với bà ngoại đã ngoài 60. Hai bà cháu sống nương tựa vào nhau cơm cháo nuôi nhau qua ngày. Bé Na nó giống mẹ, khuôn mặt rất xinh xắn, đáng yêu, luôn ngoan ngoãn lễ phép, nên dần rồi dân trong vùng ai cũng mến em.
Một hôm, bà ngoại nhờ tôi mang ít bánh bà mới làm xong sang cho bé Na, tôi mới có dịp biết nhiều hơn về gia cảnh của hai bà cháu Na.
Bước vào căn nhà lụp xụp, tôi gọi nhỏ:
- Bà Năm ơi, bà Năm có nhà không ạ?
Từ trong nhà bà Năm bước ra, miệng nhoẻn cười rồi nói:
- Có phải cháu bà Hạnh ở thành phố mới về không? Có việc gì không cháu?...
Tôi nhanh nhảu đáp:
- Dạ, bà cháu vừa làm xong mẻ bánh, bà cháu bảo cháu mang sang biếu bà và em Na ạ.
Bà Năm cảm ơn, đỡ đĩa bánh từ trên tay tôi và mời tôi lại ngồi chơi.
Ngồi với bà Năm tôi hỏi:
- Bé Na đâu rồi bà?
Bà từ từ trả lời:
- Cái Na năm nay lên lớp một, nên nó chạy sang nhà thằng Nam dạy học cho rồi.
Uống ngụm nước chè xanh bà từ từ kể:
- Nghĩ cũng tội con bé cháu ạ. Sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn nên thiếu đủ thứ cả tình cảm lẫn vật chất. Bố không có, mẹ thì bươn chải suốt ngày nhưng cũng không đủ ăn. Cuộc sống chỉ dựa vào vài ba sào ruộng. Được mùa thì chớ, không thì lại phải đi hái rau má, măng tre bán kiếm cơm qua ngày. Bà định không cho em nó đi học đâu. Nhưng nghĩ lại, bà thấy cuộc đời bà và mẹ nó khổ thế đủ rồi, bằng mọi cách bà cũng phải cố nuôi nó học. Nói đến đây bà như nghẹn lòng
Tôi cố an ủi bà rồi bà lại nói tiếp:
- Nhưng con bé thế mà lanh lẹn lắm cháu ạ. Thằng Nam nó bảo Na nó học nhanh lắm, nói đâu hiểu đó luôn. Bà chỉ mong nó học tập tốt kiếm con chữ để đổi đời.
Tôi đáp lại:
- Vâng bà ạ, cháu mới chơi được hai lần với Na nhưng em nó thông minh đáo để bà ạ. Bà cố gắng tạo điều kiện cho em được đi học bà nha. Rồi em ấy sẽ là một học sinh giỏi đấy ạ.
Bà Năm nở nụ cười như một niềm hi vọng điều tôi nói sẽ trở thành hiện thực.
Đến buổi cơm trưa, tôi chào bà và ra về. Trong lòng có chút buồn vì thương gia cảnh của bà, nhưng tôi cũng có chút vui thay cho bé Na khi em có một người bà một mực thương em.
Qua câu chuyện trên, tôi thấy được trong cuộc sống có nhiều hoàn cảnh bất hạnh, nhưng họ vẫn cố gắng vươn lên để tạo mọi điều kiện để chăm sóc, dạy dỗ và cho con em họ đến trường học tập bằng bạn bằng bè. Và bà Năm cũng là một trường hợp như vậy, đó là những việc làm đúng với pháp luật, đúng với nhân cách của một người làm cha làm mẹ.
Kể chuyện: Kể về một lầm em cùng các bạn trong lớp hoặc trong chi đội tham gia công tác xã hội
Mùa xuân là tết trồng cây
Làm cho đất nước càng ngày càng xuân
Cứ mỗi độ xuân về, khi những ánh nắng ấm áp của mùa xuân tới, cây cối lại đâm trồi nảy lộc biếc xanh. Ngôi trường tiểu học của em mới được xây dựng khang trang và đẹp đẽ nhưng còn thiếu nhiều cây xanh. Vì vậy, nhà trường đã phát động phong trào thi đua Tết trồng cây đến các lớp theo lời dạy của bác Hồ. Chi đội 5A chúng em đã tham gia với tinh thần hào hứng và phấn khởi. Buổi lao động đầy ý nghĩa đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc.
Trong buổi sinh hoạt lớp ngày thứ bảy, theo lời nhắc nhở của cô giáo, chúng em cần chuẩn bị đầy đủ đồ dùng để làm vệ sinh các bồn hoa và trồng thêm những cây xanh mới trong khuôn viên nhà trường. Các bạn phân công nhau mang bình tưới cây, phân bón, mua thêm cây hoa và dụng cụ để trồng cây.
Sáng hôm sau, các bạn trong lớp có mặt từ rất sớm, lớp chúng em ra sân xếp hàng cùng các chi đội khác của trường để nghe cô hiệu trưởng nói về ý nghĩa của việc trồng cây. Lớp em được nhà trường phân công trồng hoa khu vực cổng trường. Sau khi nhận nhiệm, vụ chúng em nhanh chóng di chuyển về khu vực khuôn viên. Các bạn nam hăng hái nhận nhiệm vụ cuốc đất tạo hình cho hố cây, các bạn nữ tranh thủ dọn cỏ và rác trong bồn hoa gần đó. Sau khi 10 hố đất đã được cuốc xong, chúng em dùng phân bón lót cho cây.
Đúng lúc đó, cô giáo chủ nhiệm mang những mầm cây xanh do nhà trường chuẩn bị về để trồng. Nhìn những gốc cây bàng, cây phượng, bằng lăng nhỏ xíu và xanh tươi mà chúng em cảm thấy vui và phấn khởi vô cùng. Các bạn nhẹ nhàng đặt những gốc cây vào hố đã đào sẵn, xới đất xung quanh và vun đất cho cây. Các bạn nhanh chóng lấy những bình nước tưới đẫm cho cây. Thoáng chốc, 10 gốc cây xanh thẳng tắp dọc theo lối vào trường đã được trồng xong. Cô giáo chủ nhiệm nhìn chúng em tươi cười và nói: "Bác Hồ đã từng dạy chúng ta vì lợi ích 10 năm hãy trồng cây. Những cây xanh hôm nay các em trồng sẽ cần phải vài năm để vươn cao và tỏa bóng mát. Sau này khi các em về thăm lại ngôi trường, sẽ được đứng dưới những tán cây xanh mát rượi và tràn đầy sắc hoa". Sau đó, cô còn dặn dò chúng em cần tham gia trồng thêm cây xanh ở gia đình và khu phố để bầu không khí ngày càng trong lành hơn.
Kết thúc buổi trồng cây đầy ý nghĩa, trong lòng em cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc có ích. Những hàng cây mới trồng ngày nào đã nhanh chóng bén rễ và tươi tốt. Hàng cây xanh như một kỉ niệm đẹp của lớp chúng em dưới mái trường tiểu học. Trường học nói riêng và đất nước nói chung sẽ tươi đẹp hơn biết bao nếu được phủ kín những màu xanh của cây cối. Hãy tham gia bảo vệ và trồng thêm thật nhiều cây cối các bạn nhé!