Hãy viết một đoạn văn nêu những suy nghĩ về con người Thúy Kiều qua đoạn trích Thúy Kiều báo ân báo oán.
Trên hành trình lưu lạc của cuộc đời, Thúy Kiều đã phải nếm trải bao đắng cay, tủi nhục. Trong hoàn cảnh nghiệt ngã đó, người anh hùng Từ Hải xuất hiện và cứu nàng thoát khỏi chốn lầu xanh. Vốn là một người có tấm lòng bao dung, đôn hậu, nàng đã đền ơn những người cưu mang giúp đỡ mình, đồng thời trừng trị những kẻ bất nhân, tàn ác. Đúng với phẩm chất nhân hậu vốn có, Kiều trả ơn với Thúc Sinh. Chàng đa chuộc Kiều ra khỏi lầu xanh, cứu nàng thoát khỏi cảnh đời ô nhục, Kiều đã có những tháng ngày tạm thời yên ổn trong cuộc sống. Nàng gọi đó là “nghĩa nặng nghìn non”, nàng không bao giờ quên. Lời nói của Kiều chứng tỏ nàng thực sự trân trọng hành động nghĩa hiệp của Thúc Sinh. Kiều là con người nhân hậu, nghĩa tình, ghi lòng tạc dạ những ơn nghĩa với người đã giúp nàng trong cơn hoạn nạn. Còn đối với Hoạn Thư, một nhân vật ghê gớm và khôn ngoan, giảo hoạt, nàng đối đáp với giọng điệu và thái độ khác. Vừa thấy Hoạn Thư, “nàng đã chào thưa”, vẫn gọi Hoạn Thư là “tiểu thư ”. Giọng điệu mỉa mai, đay nghiến của Kiều cho ta thấy nàng quyết tâm trừng trị Hoạn Thư. Điều đó là hợp lí vì Hoạn Thư là người đã làm cho Kiều đau khổ tủi nhục, biến Kiều từ người vợ lẽ thành gia nô trong nhà. Thế nhưng, thị vốn là người xảo quyệt nên đã bình tĩnh đưa ra những lí lẽ để nhận tội và xin sự khoan dung của Kiều. Kiều đã độ lượng thứ tha trước thái độ nhận lỗi của Hoạn Thư. Qua đó cho thấy được tấm lòng vị tha, nhân hậu của nàng. Đoạn trích đã bộc lộ được những phẩm chất đáng quý của Kiều, nàng vẫn giữ được tấm lòng nhân nghĩa, bao dung khi trải qua bao sóng gió cuộc đời.