Hãy kể chuyện về một buổi sum họp đầm ấm bên gia đình.
Thời gian trôi qua thật nhanh! Thấm thoắt mà đã gần một năm. Mới hôm nào ông bà nội lần đầu tiên lên Hà Nội đón tết nguyên đán vậy mà lại sắp sửa một cái tết nữa lại đến. Tự nhiên lòng em lại nhớ về không khí của bữa cơm sum họp hiếm hoi ngày ấy.
Tết năm ấy chính là cái tết ý nghĩa nhất và đầy đủ nhất vì gia đình đón ông bà nội lên chơi. Phòng khách được trang hoàng đẹp đẽ với bình hoa tươi và cành đào đang đua nhau nở. Trên bàn thờ được trang hoàng đầy đủ và không kém phần linh thiêng. Nào đèn, nến, rượu, trà, bánh chưng, mứt, hoa quả… được ông em sắp xếp thật trang trọng.
Ngày 30 tết, từ sáng sớm, bà và mẹ đã đi chợ Đồng Xuân mua sắm những thứ cần thiết để nấu cỗ. Mẹ em là “bếp trưởng” phụ trách những món chính. Còn bà nội và chị Hà cùng với em làm “phụ bếp”. Mấy mẹ con, bà cháu vừa làm vừa trò chuyện thật vui. Em cũng học được cách tỉa rau củ thành những bông hoa, những con vật ngộ nghĩnh, xinh xinh để trang trí cho các món ăn thêm hấp dẫn.
Mâm cơm cúng chiều 30 tết đã hoàn thiện, cả nhà cùng thắp hương cúng tổ tiên rồi quây quần ngồi bên nhau kể lại những câu chuyện của năm cũ và sắp sửa đón chào năm mới. Thức ăn được dọn ra bàn: bánh chưng xanh, xôi gấc đỏ, thịt gà luộc vàng ươm, bát canh măng khô hầm chân giò màu nâu sẫm đặt bên cạnh đĩa xào gồm thịt bò, cà rốt, khoai tây, nấm hương, mộc nhĩ… Rồi giò lụa, giò thủ, nem rán… món nào cũng ngon lành và hấp dẫn.
Bố em rót rượu kính mời ông bà. Mọi người nâng cốc chúc mừng ngày vui, ba thế hệ quây quần bên mâm cơm ngày Tết. Trong bữa ăn, ông bà cũng không quên kể những câu chuyện của quê hương. Rồi ông quay sang xoa đầu em và bảo:
– Quang Anh này! Tuy cháu sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng cháu phải luôn luôn nhớ rằng quê hương cháu ở Hà Nam, ở đó có mồ mả tổ tiên, có ngôi nhà của ông bà, nơi bố cháu đã sinh ra vả lớn lên. Sau này trưởng thành, dù đi đâu về đâu cũng đừng quên quê hương, cháu nhé!
Rồi ông đọc cho cả nhà nghe hai câu thơ:
Cây có cội mới nảy cành xanh lá,
Nước có nguồn mới bể rộng sông sâu.
Ông giải thích cặn kẽ ý nghĩa của hai câu thơ trên. Giọng nói ấm áp, chân tình của ông khiến cho mọi người cảm động. Bố tôi kín đáo lau giọt nước mắt ứa trên mi....
Bữa cơm gia đình nhà em như vậy đấy, không quá cao sang nhưng luôn đầy ắp tiếng cười và niềm hạnh phúc. Hạnh phúc khi tất cả đều khỏe mạnh, hạnh phúc khi các thành viên đều yêu thương, đùm bọc lẫn nhau và hạnh phúc khi ai cũng luôn hướng về nguồn cội của mình. Đó quả là một cái tết thật ý nghĩa.