Giải bài tập thực hành tuần 29 tập làm văn (1).
MÀN 1:
HÙNG VÀ LAN
Hùng (Đi từ phía máy bơm, nhảy lên đường ống làm đoạn nối bung ra, nước phun tung toé; Hùng hốt hoảng kêu to): Thôi chết, nước chảy to quá, làm thế nào bây giờ ?
(Dùng cả hai tay ra sức bịt đầu ống nhưng không sao cản được sức nước, đành gọi Lan) : Lan ơi, giúp một tay với !
Lan (Chạy lại gần Hùng, bình tĩnh nói) : Nước phun mạnh lắm, không bịt lại được đâu ! Để đấy, chị có cách.
(Chạy đi tìm sợi dây thừng và bê ra một chiếc ghế cao ; trèo lên ghế, ném mạnh sợi dây thừng lên chiếc cầu dao rồi kéo xuống một cách nhẹ nhàng; thở phào nhẹ nhõm): Được rồi!
Hùng (Ngơ ngác nhìn Lan như chợt nhớ ra điều gì) : Thế mà không biết. Sao mình chậm nghĩ ra thế nhỉ ?
MÀN 2:
HÙNG VÀ MẸ
Mẹ (Ngồi uống nước bên bàn): Con đã bơm nước vào đầy bể rồi chứ ?
Hùng (Bá vai mẹ, thủ thỉ) : Mẹ biết không ? Sáng nay, nếu con không kịp ngắt cầu dao thì giờ này nhà ta đã chìm trong biển nước rồi!
Mẹ (Xoa đầu Hùng) : Thế thì con trai mẹ giỏi quá ! Nhưng, cái cầu dao ở trên cao thế, làm sao con với tới được ?
Hùng (Gãi đầu, ấp úng) : Mẹ… mẹ hỏi… chị Lan thì biết!
Mẹ (Nhẹ nhàng): Từ nay, con không được nhận những gì mà mình không làm nhé Hùng (Bẽn lẽn, nói nhỏ): Dạ, con nhớ rồi ạ !