Đề bài: Em hãy tả khung cảnh quê em vào mùa xuân.
Bài viết tham khảo
Thời gian như một cỗ xe vô hình lăn bánh, mùa đông lãnh lẽo vội vã nhường chỗ cho mùa xuân ấm áp. Tiếng nhạc vui tươi rộn rã: “Xuân xuân ơi xuân đã về...” vang lên từ nhà ai khiến cả miền quê như bừng lên sức sống. Một mùa xuân nữa lại về trên quê hương tôi.
Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm làng, đánh thức cả quê hương bừng tính giấc. Tôi khoan khoái bước ra sân, tận hưởng bầu không khí trong lành mơn man da thịt. Gió xuân tinh nghịch mà dịu dàng luồn qua mái tóc, vuốt ve từng cảnh vật. Phía đông, trời hửng nắng ban mai. Ông mặt trời khẽ vén màn mây mỏng, ló đầu nhìn xem cảnh vật hòa mình trong ánh nắng xuân, xua đi cái nền trời xám xịt, nặng nề của mùa đông, mọi người vui vẻ đón chào mùa xuân mới.
Cả khu vườn rực rỡ đẹp biết bao! Trên những cành cây, chim chóc bay lượn, cùng nhau cất tiếng hót véo von như bản tình ca đặc biệt của mùa xuân. Muôn loài hoa đua nhau hé mở những nụ hoa chúm chím, cất lời mời gọi ong bướm bay đến để làm mật ngọt cho đời. Hoa cúc vàng rực, hoa hồng lỗng lẫy kiêu sa, hoa thược dược hài hòa màu xinh đẹp... Tất cả đan xen vào nhau, vẽ lên bức tranh tuyệt đẹp. Và phía xa kia, hoa đào đang bật nhú những lộc non mới, vài cánh hoa vội vàng nở sớm, hồng thắm trong sắc xuân. Những giọt sương long lanh còn đọng trên cành lá, lấp lánh trong nắng như những viên pha lê quý hiếm.
Ánh nằng nghịch ngợm đuổi nhau theo những cơn gió mát, chạy dài cả cánh đồng rộng lớn bao la. Gió xô những dải mạ mới cấy xanh mơn mởn như tấm thảm xanh khổng lồ, dập dờn mãi chân trời xa. Bầu trời trong xanh như được một bàn tay thần kỳ gột rửa sạch bóng. Thỉnh thoảng mới có vài vạt mây trắng bồng bềnh, ngu ngơ vì lạc trôi đồng bọn, e thẹn trong nắng xuân.
Con đường làng quanh co uốn khúc, hai bên đường hoa cải nở vàng tươi, vươn mình lên khỏi lá cải xanh thẫm như vẫy tay chào đón dòng người đi lại. Học sinh tung tăng trong áo trắng tinh khôi, các bác nông dân vai mang đòn gánh, tiếng nói cười rộn rã cả vùng quê. Dòng sông dài, nước trong xanh, mát rượi ôm ấp lấy xóm làng thân thuộc. Những chuyến đò vẫn đều đặng qua sông. Mái chèo đều đều khua nước, cả dòng sông phản chiếu ánh nắng, lăn tăn gợn sóng như được dat một lớp vàng mỏng, óng ánh. Cái ấm áp của mùa xuân khiến vạn vật khoan khái dễ chịu lạ thường, khác hẳn cái khắc nghiệt của mùa đông buốt giá.
Mùa xuân về trên quê hương còn mang theo một ý nghĩa khác. Mùa xuân là mùa của cỏ cây xanh tươi, đâm chồi nảy lộc, mùa xuân cũng là mùa gia đình sum họp, mùa của Tết cổ truyền dân tộc. Những bến xe dần trở nên náo nhiệt, đông đúc hơn bởi những chuyến xe đi về dày đặc. Những người con đã xa quê cả một năm dài tay xách nách mang về quê ăn Tết, về với quê hương chôn rau cắt rốn, về với gia đình thân yêu ruột thịt. Sắc hồng của hoa đào, sắc vàng của hoa mai mang về từ phương Nam xa xôi nổi bật khắp nơi nơi.
Mùa xuân trong trái tim mỗi người đều mang những cảm nhận khác nhau. Nhưng mùa xuân trên quê hương vẫn nhuốm màu thân thương đến lạ. Mỗi mùa xuân về, quê hương lại khoác thêm một màu áo mới, để rồi bao người con xa quê thổn thức mong ngóng, mong một xuân êm đềm sum họp.