1. Câu chuyện được kể bằng lời của người kể chuyện ngôi thứ nhất 

2. Căn phòng cũ của nhân vật “tôi” đã thay đổi:

"Chỗ này ngày xưa tôi treo một bức tranh phong cảnh. Bức tranh ấy đã làm tôi như được gần thiên nhiên hơn giữa các toà nhà khối hộp góc cạnh khô khan và đơn điệu. no

Còn bây giờ chị treo ở đấy cái lồng bàn nhựa xanh.

Chỗ kia là chỗ của chiếc lá phong tôi mang từ Nga về với bao kỉ niệm. Rồi gió to, rồi nắng to, rồi độ ẩm lớn, tất cả đã ập tới đập vào cái lá mỏng manh ấy cho đến khi nó chỉ còn là những cái gân nhỏ xíu yếu ớt và cuối cùng tan ra, bay đi. Nhưng với tôi bao giờ chiếc lá phong vẫn cứ ở chỗ đó, ở chỗ của nó.

Còn bây giờ cái tủ đã che kín khoảng tường ấy.

Chỗ kia nữa với những dáng người buồn vui trên bức tường, có được từ i những lần tôi nhìn rất lâu vào những vệt vôi vô tình và tưởng tượng ra, nay phủ

lớp ve xanh. Chẳng còn ở đấy dáng người giống dáng tôi hồi bé."

- Cảm xúc: xa lạ, xa lạ quá

4. Ý nghĩa nhan đề: Chiều dày của bức tường: Có nghĩa là chỉ những kỉ niệm theo thời gian.

5. Một từ thuộc từ loại số từ trong văn bản : Các toà nhà

6. Câu a,d có phó từ đi kèm danh từ.

7. Câu có hai phó từ: Không biết chỗ hiện nay tôi đặt giá sách người chủ cũ đã gửi gắm tình cảm gì vào đó? 

- Không biết => chỉ sự khẳng định

- Đã => chỉ sự quan hệ thời gian.