Đọc đoạn 2 của văn bản và phác họa hình ảnh hai nhân vật Thành và Thủy, đồng thời chia sẻ cảm nhận về hai nhân vật....

Nhân vật

Cử chỉ

Lời nói

Cảm nhận của em về hai nhân vật

Thủy

Khi mẹ gọi vào chia búp bê, ánh mắt ấy “mở to như mất hồn”. Khi mẹ quát yêu cầu hai anh em phải dứt khoát chia đồ chơi, đôi mắt ấy “ráo hoảnh, nhìn vào khoảng không”. Trên đường đến trường, đôi mắt ấy nhìn như muốn khắc in từng hình ảnh, cảnh vật trên con đường quen thuộc, góc sân trường thân yêu.

Từ đầu đến cuối truyện, Thủy hầu như lúc nào cũng khóc hoặc chực khóc. Nó có thể là tiếng nức nở, nghẹn ngào, cũng có thể là những giọt nước mắt vỡ òa khi phải chia tay anh.

Miêu tả ánh mắt (cửa sổ của tâm hồn), tiếng khóc (biểu tượng cho nỗi khổ đau cùng cực của con người), tác giả đã thể hiện sống động những diễn biến tâm trạng của cô bé hồn nhiên, trong sáng mà có tâm hồn nhân hậu, giàu tình yêu thương.

Thành

Cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suốt, ướt dầm cả gối và hai cánh tay áo, lạy trời đây chỉ là một giấc mơ.

 

Mếu máo, chân như chôn xuống đất, hứa với em sẽ để con Vệ Sĩ và Em Nhỏ cạnh nhau.

 Thành là một cậu bé sống nội tâm, dù đứng trước hoàn cảnh chia li tình thương nhưng cậu vẫn cố giấu nỗi buồn trong lòng, biết rằng xa nhau em Thủy cũng rất đau khổ, để an ủi em, Thành kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc. Từng cử chỉ nhẹ nhàng nhưng cũng chứa đầy tình thương. Trước khung cảnh quen thuộc, cảnh vật vẫn như ngày hôm qua mà hôm nay anh em Thành lại phải chịu tai họa giáng xuống. Thành cảm nhận rằng thiên nhiên vẫn tươi đẹp, cuộc sống vẫn nhộn nhịp nhưng trái ngược trong lòng cậu bé là nỗi buồn và nỗi bất hạnh trước tai họa bất ngờ ập xuống.