Có người cho rằng, giá trị cao quý nhất của văn chương là nuôi dưỡng đời sống tâm hồn con người hay nói như Thạch Lam.
- Khẳng định giá trị cao quý nhất của văn chương là nuôi dưỡng đời sống tâm hồn con người hay nói như Thạch Lam là "làm cho lòng người được thêm trong sạch và phong phú hơn" là không đúng đắn. Bởi cách nói của Thạch Lam chỉ là nhấn mạnh giá trị giáo dục của văn chương chứ không nhằm đề cao hay hạ thấp các giá trị khác mà văn chương đem lại cho cuộc sống con người.
- Không thể đề cao giá trị này mà hạ thấp các giá trị khác của văn học. Bởi giá trị nào của văn học cũng quan trọng và cần thiết đối với cuộc sống của con người. Bản thân các giá trị ấy cũng có mối quan hệ chặt chẽ, gắn bó hữu cơ, tác động qua lại lẫn nhau. Một tác phẩm thực sự có giá trị là một tác phẩm hướng tới chân, thiện mĩ cho con người.