Viết đoạn văn tiếng Anh về quyển sách yêu thích của bạn..
The book that I love most is “Hachiko - the waiting dog”. The book tells the story of the famous dog named Hachiko and friendship with his owner – professor Eisaburo. Hachiko lives with the professor’s family in Tokyo. Everyday, in the morning, Hachiko followed professor Eisaburo to the gas station when he commuted to work. And every afternoon, at 5 pm, no matter how sunny or rainy it was, the dog came to the gas station to wait for the professor comming back home. The way from home to the station and from the station to home was Hachiko’s the happiest time. Professor Eisaburo always confessed with Hachiko, talked and played with him. They had been together for a long time before a tragedy came up. As every day, Hachiko was waited for the professor coming back. But the professor had passed away because of a stroke when he was presenting on the stage. Not being discouraged, Hachiko still waited for the professor the following days regardless of any kind of weather. Once the professor’s wife sent him to the countryside far away from Tokyo, but Hachiko tried to escape and backed in the station to continue waiting until he died. This was a touching story and made me cry many times. I kept the book carefully and read again when I meet difficulties on school. The book helps me release stress and depression. Thanks to the book, I can learn a precious lesson.
Dịch:
Cuốn sách mà tôi yêu thích nhất là "Hachiko - chú chó đợi chờ". Cuốn sách kể về câu chuyện về chú chó nổi tiếng có tên là Hachiko và tình bạn với ông chủ Eisaburo. Hachiko sống cùng gia đình giáo sư ở Tokyo. Hàng ngày, vào buổi sáng, Hachiko theo giáo sư Eisaburo đến trạm xe khi ông chuyển đi làm. Và mỗi buổi chiều, lúc 5 giờ chiều, bất kể là nắng hoặc mưa, chú chó đến trạm xe để chờ giáo sư trở về nhà. Con đường từ nhà đến nhà ga và từ nhà ga đến nhà là thời gian hạnh phúc nhất của Hachiko. Giáo sư Eisaburo luôn thú nhận với Hachiko, nói chuyện và chơi với nó. Họ đã ở bên nhau trong một thời gian dài trước khi thảm kịch xảy ra. Như mọi ngày, Hachiko chờ đợi vị giáo sư quay lại. Nhưng vị giáo sư đã qua đời vì một cơn đột quỵ khi ông thuyết trình trên sân khấu. Không nản chí, Hachiko vẫn chờ giáo sư vào những ngày tiếp theo bất kể thời tiết nào. Một lần vợ của giáo sư gửi nó đến vùng nông thôn cách xa Tokyo, nhưng Hachiko đã cố gắng trốn thoát và trở lại nhà ga để tiếp tục đợi cho đến khi chết. Đây là một câu chuyện cảm động và làm tôi khóc nhiều lần. Tôi giữ cuốn sách một cách cẩn thận và đọc lại khi gặp khó khăn trong học tập. Cuốn sách giúp tôi giải phóng stress và nỗi buồn. Nhờ vào cuốn sách, tôi có thể học một bài học quý giá.