Vì sao cái chết của cụ cố tổ lại là niềm “hạnh phúc” của mọi thành viên trong đại gia đình cụ? Phân tích những niềm hạnh phúc khác nhau của mỗi người trong đại gia đình cụ cố Hồng và những người đến đưa đám ma do cái chết của cụ cố tổ đem lại. .
Cái chết của cụ cố tổ là niềm hạnh phúc của con cháu bởi đây là niềm mong đợi của chúng đã từ lâu khi cụ cố tổ chết đi chúng sẽ nhân được một số tiền lớn. Mỗi thành viên trong gia đình cụ cố tổ chỉ là những kẻ tham lam độc ác chúng coi tiền bạc là tất cả rồi làm những trò đáng xấu hổ.
- Cụ cố tổ chết gia đình ấy có chung niềm vui “cụ cố tổ chết cái chúc thư kia sẽ đi vào thời kì thực hành chứ không còn lí thuyết viễn vông nữa”. Đây đúng là một đại gia đình bất hiếu. Cùng với niềm vui chung đó, mỗi người trong gia đình cụ cố Hồng lại có những niềm vui riêng của mình. Cụ cố Hồng (con trai cả) sướng như điên vì lần đầu tiên được diễn trò giả vờ yếu trước mặt mọi người. Cụ đã nhắm nghiền mắt lại mơ màng đến cái lúc cụ mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc, vừa khóc mếu, để cho thiên hạ chỉ trỏ: “Uí kìa! Con trai lớn đã già đến kia kìa!”. Cụ chắc cả mười phần rẳng ai cũng sẽ phải ngợi khen một cái đám ma như thế, một cái cây gậy như thế,… cụ cố Hồng chính là điển hình cho loại người háo danh. Ông Văn Minh (con cụ cố Hồng, tức cháu trai) thì băn khoăn chỉ là mời luật sư đến chứng kiến cái chết của ông nội mà thôi. Thê là từ nay, cái di chúc kia sẽ vào thời kỳ thực hành chứ không còn là lý thuyết viển vông nữa. Ông chỉ phiền một nỗi vì không biết xử trí với Xuân Tóc Đỏ sao cho phải bởi hắn có hai cái tội nhỏ, một cái ơn to,… Ông Văn Minh chính là điển hình cho loại người bất hiếu, dã tâm. Bà Văn Minh thì mừng rỡ vì có cơ hội lăng xê những mốt, những y phục táo bạo nhất. đây là điển hình cho kiểu người thực dụng, thiếu tình người. Cô Tuyết được dịp mặc y phục ngây thơ để chứng tỏ mình hãy còn trinh tiết nhưng đau khổ như kim châm vào lòng “không thấy bạn giai đâu cả”.Đúng kiểu con gái hư hỏng lẳng lơ. Cậu Tú Tân vì thiếu hiểu biết nên sung sướng vì có dịp được dùng máy ảnh lâu nay không có dịp dùng đến. Ông phán mọc sừng vui mừng vì không ngờ rằng cái sừng trên đầu mình lại có giá trị. Xuân Tóc Đỏ thì hạnh phúc vì nhờ hắn mà cụ cố tổ chết, danh giá uy tín của hắn ngày càng to hơn.
- Những người ngoài gia đình cụ cố Hồng cũng có những niềm vui từ cái đám tang này hai viên cảnh sát Min Đơ và Min Toa thì sung sướng cực điểm bởi giữ lúc không có ai đáng phạt mà phạt, đương buồn rầu như nhà buôn sắp vỡ nợ. Những ông bạn thân của cụ cố Hồng có dịp để đeo, khoe các huân chương, đầu tóc, râu ria,…Đám phụ nữ quý phái, đám trai gái thanh lịch có dịp hẹn hò nhau, tụ tập nhau chim chuột, chê bai nhau,bình phẩm nhau. Mọi người dù là chủ hay khách cũng đều vui vẻ trước cái chết của cụ cố Hồng. Đây chính là sự suy đồi về đạo đức.
Như vậy, tác giả khai thác những yếu tố mâu thuẫn để gây cười, cái cười phê phán đây mỉa mai châm biếm về một xã hội thực dân thu nhỏ với tất cả sự đồi bại, xuống dốc của đạo lý và nhân cách con người, đó là lời tố cáo của tác giả đối với xã hội Âu hoá rởm.