Suy nghĩ về nhân vật anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long.

Bài làm

Nhắc đến Sa pa là nhắc đến một trong những địa danh du lịch nổi tiếng của đất nước với thung lũng tình yêu và những cánh đồng ruộng bậc thang trải dài bất tận. Nơi đây với nhiệt độ vô cùng lí tưởng đặc biệt thích hợp với các hoạt động vui chơi nghỉ dưỡng. Thế nhưng nhà văn Nguyễn Thành Long không đi sâu vào miêu tả cảnh đẹp nơi đây mà tập trung vào khai thác đời sống của những con người lao động những năm 70. Hình ảnh anh thanh niên trong “lặng lẽ Sa pa” là một hình tượng vô cùng tươi đẹp mang đến cho độc giả sự cảm phục và yêu thương khôn xiết.

Một chàng thanh niên hiện lên biết bao nhiêu phẩm chất đáng quý: giản dị, ngăn nắp và đặc biệt có trách nhiệm, say mê gắn bó mật thiết với công việc.

Mở đầu tác phẩm anh thanh niên hiện lên qua câu chuyện của bác lái xe với người họa sĩ già và cỗ kĩ sư trẻ. Đó là một chàng trai trẻ mới hai mươi bảy tuổi đời đã từ bỏ niềm vui bên gia đình, cuộc sống nơi thủ đô hoa lệ để quay về làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu trên đỉnh Yên sơn hai ngàn mét. Anh hiện lên với ấn tượng mạnh mẽ bởi do “thèm người” quá. Anh chàng cô độc nhất thế gian ấy đã từng làm cái điều điên rò là chặt cây ngáng đường không cho xe đi qua chỉ để gặp người để trò chuyện vài ba câu.

Anh thanh niên có ngoại hình tầm vóc nhỏ bé nét mặt rạng rõ hiện lên trong câu chuyện của bác họa sĩ già và cô kĩ sư trẻ. Anh sống và làm việc bên trong một căn nhà ba gian ngăn nắp gọn gàng với bàn ghế, giá sách toàn những biểu đồ thống kê và máy bộ đàm. Góc riêng tư của chàng trai ấy chỉ vỏn vẹn là cái giường nhỏ và cái bàn học, 1 chiếc giá sách. Sự cô đơn không làm cho con người ấy trở nên cằn cỗi mà ngược lại nó như một tấm nền làm nổi bật những phẩm chất đáng quý của chàng trai. Đó là sự ngăn nắp, gọn gàng đến kì lạ, sự gắn bó mật thiết với công việc mình lựa chọn. Sự mến khách, yêu người thể hiện trong sự đón tiếp nồng hậu những người từ dưới xuôi lên. Anh say sưa nói chuyện về những người đồng nghiệp của mình, những người đang làm công việc ở nơi cao hoặc thấp hơn anh. Ngoài đức tính vui vẻ, cởi mở anh còn thể hiện là một chàng trai vô cùng ấm áp khi đào củ tam thất tặng vợ bác lái xe, tặng bó hoa tươi thắm cho cô kĩ sư trẻ và giỏ trứng gà “của nhà trồng được” cho bác họa sĩ già.

Thế nhưng dường như những điều đó vẫn chưa đủ nói hết về chàng trai nhiệt huyết này. Anh chàng hai mươi bảy tuổi ở độ tuổi tươi đẹp nhất của cuộc đời anh đã lựa chọn rời xa gia đình thân yêu, rời xa bạn bè, và đô thị lãng mạn để lên đây gắn bó với công việc. một công việc vô cùng vất vả và có lẽ là buồn chán nhất. Suốt ngày đo nắng, đo gí, đo mưa, tính mây để dự báo thời tiết hàng ngày nhằm phục vụ sản xuất và chiến đấu. Những lời tâm sự của ông phần nào mường tượng ra công việc vất vả mà người con trai ấy đã từng trải qua. Chẳng những phải dậy đúng giờ ốp mà còn phải đối diện với rất nhiều những biến động thất thường của thời tiết gió mưa, bão bùng hay thú dữ. Thế nhưng có lẽ đáng sợ nhất với anh là sự cô đơn.

Sự cô đơn ấy có thể giết chết một con người thế nhưng chàng trai quả cảm ấy đã vượt lên tất cả mọi khó khăn của thiên nhiên sự khắc nghiệt của hoàn cảnh để tỏa sáng, giữ cho mình một trái tim một khối óc vĩ đại. Với anh sự đồng hành của công việc thì sao gọi là cô độc được? Hơn nữa đâu phải mình anh cô độc còn rất nhiều những anh em đồng chí đang ngày ngày cống hiến thầm lặng công việc giống anh cơ mà? Người họa sĩ già bỗng cảm thấy ngạc nhiên vì ông đã chạm tới một đề tài sống động của cuộc sống. Ông ngỏ lời muốn được phác họa chân dung người thanh niên trẻ. Thế nhưng người thanh niên ấy từ chối một cách nhẹ nhàng. Bởi có lẽ anh có là gì đâu giữa muôn vạn người đồng nghiệp khác, những người đang hàng ngày cống hiến thầm lặng cho đời? Chao ôi một người con trai vừa ấm áp, vừa lãng mạn lại vừa khiêm tốn ấy khiến cho người đọc trăn trở mãi không thôi.

Chàng thanh niên trẻ ấy cùng với những cô kĩ sư trẻ, hay nhà khoa học nghiên cứu sét… đã trở thành những biểu tượng sống động cho những con người đang hăng say lao động cống hiến sức mình cho tổ quốc. Nó chính là một bài ca lao động sản xuất hay nhất về tinh thần của con người trong những năm 1970.

 

Nhân vật anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa để lại cho người đọc rất nhiều suy ngẫm. Anh như một trong những điểm sáng tấm gương mẫu mực để tuổi trẻ ngày nay tiếp bước noi theo và học tập.