Kể về một lần em trót xem nhật kí của bạn.
Đề 1: Kể về một lần em trót xem nhật kí của bạn
Bài làm
Mỗi người đều có những bí mật riêng mà không ai được xâm phạm, đó là câu nói mà tôi luôn tự nhủ mỗi khi máu tò mò nổi lên trong người tôi cũng là bài học nhớ đời làm tôi suýt đánh mất tình bạn vì trót tò mò xem trộm nhật ký của bạn. Trong ngăn kí ức của tôi, chắc chắn tôi sẽ quên đi nhiều thứ, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được một lần tôi trót xem nhật kí của Tâm. Tâm là cô bạn thân của tôi từ hồi còn bé nên tôi rất hiểu tính Tâm. Vừa dễ mến vừa khoan dung, độ lượng lại còn rất được lòng các bạn trong lớp.
Tâm là cô bạn thân nhất của tôi từ hồi còn bé xíu nên tôi hiểu thương rất rõ. Tâm vừa xinh xắn vừa dễ mến, lại rất được lòng các bạn trong lớp. Tôi và Tâm học chung lớp, ngồi cùng bàn, đi học cùng nhau, có việc gì cũng cùng nhau làm. Các bạn trong lớp vẫn bảo chúng tôi là đôi bạn cùng tiến. Mọi thứ cứ trôi qua bình lặng, chúng tôi hằng ngày đến trường, vui chơi, học tập. Những lúc rảnh rỗi đạp xe qua nhà nhau chơi, nhiều khi còn rủ nhau hái trộm xoài của bác hàng xóm. Có rất nhiều điều khiến tôi nhớ lại và mỉm cười vì nó thật tuyệt. Tuy nhiên chỉ duy nhất một lần ấy, một lần khiến tôi đỏ mặt, xấu hổ và không biết phải giấu mặt đi đâu. Đó là vào đầu năm lớp 6, cũng đã hai năm trôi qua nhưng hành vi không nên ấy của tôi vẫn còn đọng lại trong kí ức. Tâm có quyển sổ nhật kí xinh xắn, màu hồng phấn rất ấn tượng. Chúng tôi đều biết ai cũng có sổ nhật kí nhưng không ai được phép xem nhật kí của nhau. Dù là bạn thân thì cũng không được xem. Bởi ai cũng có nhiều chuyện riêng tư, chuyện không kể ra được cùng bạn bè, và nhật kí chính là người bạn tâm tình của bản thân. Vậy mà hôm đó em đã không kiềm chế được sự tò mò của bản thân mình, trót xem trộm nhật kí của Tâm. Hôm đó vào tiết thể dục, tôi bị đau bụng nên không ra sân tập. Một mình ngồi trong phòng không biết làm gì nên tôi đã không cưỡng lại sự tò mò của bản thân mình. Tôi thấy cuốn nhật kí của Tâm đặt ngay trên bàn, tôi cũng không định xem nhật kí của bạn ấy nhưng không hiểu sao tôi lại làm việc đáng trách như vậy. Tôi run run nhìn ra cửa sổ xem có ai không rồi mở ra, lật từng trang, từng trang đến nỗi không dám đọc, chỉ lật như thế thôi. Hành động đó của tôi như một kẻ trộm sợ người khác bắt gặp được. Nhưng mà cũng đúng thôi, tôi không khác gì một kẻ trộm đang xem trộm suy nghĩ của người khác mà không được cho phép. Mặc dù tôi chưa đọc được gì, nhưng tôi cũng đã cảm thấy bản thân mình không nên làm những việc như thế này. Tôi đã rất hối hận sau khi mới chỉ lật dở nhật kí của Tâm. Có lẽ Tâm nếu biết điều này cậu ấy sẽ rất buồn và thất vọng về tôi lắm. Chỉ một lần duy nhất từ năm lớp 6, việc xem trộm nhật kí của một người bạn thân mà cho đến bây giờ tôi không dám lặp lại việc đó thêm lần nào nữa. Bởi rằng mỗi lần nhớ lại hành động đó tôi lại thấy bản thân mình không tốt. Nếu cứ xem trộm nhật kí của người khác chẳng khác gì tôi là một kẻ cắp, mà kẻ cắp thì là người xấu và không được ai yêu quý nữa.
Và cũng từ lần đó tôi đã rút ra được bài học cho bản thân mình. Có những chuyện không nên biết sẽ tốt hơn, tò mò quá cũng không phải là điều tốt. Những gì là riêng tư của người khác, họ không muốn tâm sự với mình thì chắc chắn đó là điều mà họ muốn giữ ở trong lòng.