Kể lại câu chuyện Nàng tiên ốc và kết hợp tả ngoại hình của các nhân vật. Sau đây, tracnghiem.vn sẽ gửi đến bạn đọc tham khảo những bài văn mẫu hay nhất, đặc sắc nhất. Hi vọng, thông qua những bài văn mẫu, các em sẽ có thêm vốn từ để sáng tạo ra những đoạn văn hay hơn và hấp dẫn hơn..

[toc:ul]

Bài mẫu 1: Kể lại câu chuyện Nàng tiên ốc và kết hợp tả ngoại hình của các nhân vật

Bài làm

Ngày xưa, có một bà lão nghèo nhưng nhân hậu, ngày ngày bà sống bằng nghề mò cua bắt ốc. Một hôm, trong lúc bà đang cặm cụi làm việc, chợt thấy một con ốc nhỏ xinh nấp sau cọng rau muống ven bờ. Đó là một con ốc rất lạ, vỏ của nó ánh lên xanh biêng biếc, trông rất đẹp. Không muốn bán, bà liền mang nó về nhà, rửa sạch rồi cẩn thận thả vào trong chum nước. Thế rồi, ngày qua ngày, bà lại đi làm. Nhưng lạ thay, mỗi khi trở về, bà đều thấy ngôi nhà nhỏ của mình ấm cúng hẳn lên, sân nhà sao sạch quá! Vườn rau thì sạch cỏ, đàn lợn thì đã ăn no, cơm nước tinh tươm. Hôm sau bà lại vờ đi làm nhưng được nửa đường bà quay về rình xem. Bà thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp, duyên dáng mái tóc dài mượt, làn da trắng hồng, dang vẻ duyên dáng, thướt tha bước ra từ chum nước. Bà lẳng lặng đến gần, đập tan vỏ ốc, không cho cô chui vào nữa. Hai người ôm chầm lấy nhau trong niềm hạnh phúc. Từ đó, trong ngôi nhà nhỏ ấy, hai mẹ con bà lão sống bên nhau hòa thuận, yêu thương.

Bài mẫu 2: Kể lại câu chuyện Nàng tiên ốc và kết hợp tả ngoại hình của các nhân vật

Bài làm

Ngày xửa ngày xưa, ở làng nọ có một bà lão rất nghèo. Bà sống một mình, không có con cái nương tựa. Hằng ngày bà phải ra đồng để mò cua bắt ốc kiếm tiền sinh sống. Tuy đã già nhưng trông bà còn rất khoẻ.

Một hôm, bà lão đi ra đồng và bắt được một con ốc xinh xắn. Con ốc trông rất lạ, không giống với các con ốc khác, vỏ ốc có màu xanh biếc. Thấy con ốc đẹp, bà lão động lòng thương. Bà quyết định không bán mà đem thả vào chum nước. Từ hôm đó, ngày nào bà đi làm về cũng thấy nhiều chuyện khác lạ. Nhà cửa sạch sẽ, ngăn nắp. Trong bếp, cơm nước đã nấu sẵn. Lợn trong chuồng, con nào con nấy đều được ăn no nê. Ngoài vườn, cỏ được dọn sạch, cây cối được tưới nước tươi tốt. Bà lão ngạc nhiên lắm. Thế rồi bà quyết định sẽ rình xem sự việc thế nào.

Hôm ấy, bà lão vẫn ra đồng như thường lệ. Nhưng đến giữa buổi thì bà quay về. Bà nấp sau cánh cửa để xem điều kì lạ từ đâu mà có. Bỗng nhiên, bà nhìn thấy từ trong chum nước một nàng tiên tuyệt đẹp bước ra. Khuôn mặt nàng tròn trĩnh, trắng và dịu dàng như ánh trăng rằm. Trong bộ váy màu xanh biếc, nàng đi lại thật nhẹ nhàng và uyển chuyển. Đôi bàn tay búp măng làm mọi việc nhanh thoăn thoắt: quét nhà, quét sân, nhổ cỏ... Như hiểu ra mọi chuyện, bà lão rón rén đến gần chum nước, đập vỡ vỏ ốc. Bà chạy đến ôm chầm lấy nàng tiên và nói:

- Cảm ơn con! Con đến giúp già đấy ư! Con hãy ở lại đây với già nhé!

Nàng tiên xúc động nói:

- Thưa mẹ! Con phải cảm ơn công cứu mạng của mẹ mới đúng.

Kể từ đó, bà cụ và nàng tiên sống hạnh phúc bên nhau dưới mái tranh nghèo. Họ yêu thương nhau như hai mẹ con ruột thịt.

Bài mẫu 3: Kể lại câu chuyện Nàng tiên ốc và kết hợp tả ngoại hình của các nhân vật

Bài làm

Ngày xửa ngày xưa, ở làng nọ có bà lão nghèo khổ quanh năm sống bằng nghề mò cua bắt ốc. Bộ váy áo nâu sòng của bà đã cũ lắm rồi, vá chằng vá đụp nhiều miếng, chẳng đủ giữ ấm cho bà trong những ngày giá lạnh.

Một hôm, bà lão bắt được một con ốc khác hẳn ốc thường, màu vỏ của nó xanh biếc trông rất đẹp. Thấy lạ, bà không bán mà thả vào chum nước để nuôi. Trưa hôm sau, về đến nhà, bà ngạc nhiên khi thấy sân vườn, nhà cửa đã được quét dọn sạch sẽ; mâm cơm đã được bày biện tinh tươm. Lợn trong chuồng ăn no, nằm lim dim ngủ. Ngoài vườn, mấy luống rau sạch cỏ và xanh mơn mởn vì vừa được tưới nước. Đêm hôm ấy, bà lão trằn trọc không ngủ. Bà tự nhủ sẽ tìm bằng được người đã giúp mình.

Tiếng gà gáy rộn trong thôn. Bà lão trở dậy, buộc cái giỏ ngang lưng, đội nón lên đầu rồi tất tả ra đồng kiếm con cua, con tép. Non trưa, bà lặng lẽ trở về, nấp kín sau bụi chuối ngoài vườn, rình xem thế nào. Bỗng nhiên, từ trong chum nước, một nàng tiên xiêm áo thướt tha nhẹ nhàng bước ra rồi đi vào bếp. Bà lão vội lấy chiếc vỏ ốc, đập vỡ tan để nàng tiên không còn chỗ chui vào nữa. Nghe tiếng động, nàng tiên ốc giật mình quay lại. Bà lão mừng rỡ nắm lấy tay nàng:

-  Ồ! Thì ra con đã giúp bà lão nghèo khổ này đấy ư? Bà cảm ơn con!

Nàng tiên ốc lúng túng đáp lời:

-  Dạ! Thưa bà, con xin đền đáp ơn cứu mạng của bà!

Bà lão móm mém cười:

-  Thôi nào, ơn nghĩa có đáng kể gì! Từ nay, con hãy ở đây với bà. Bà cháu ta sớm tối có nhau, con có bằng lòng không?

Nàng tiên ốc bẽn lẽn gật đầu, đôi mắt sáng long lanh, đôi má ửng hồng trông tuyệt đẹp. Thế là từ đó, họ chung sống dưới mái tranh nghèo, hết lòng thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Tuổi già của bà cụ trôi qua trong những ngày vui vẻ và êm ấm.