Đề bài: Nước ta có nhiều tấm gương vượt lên số phận, học tập thành công (như anh Nguyễn Ngọc Kí bị hỏng tay, dùng chân viết chữ; anh Hoa Xuân Tứ bị cụt tay, dùng vai viết chữ; anh Đỗ Trọng Khơi bị bại liệt đã tự học, trở thành nhà thơ; anh Trần Văn Thước bị tai nạn lao động, liệt toàn thân đã tự học, trở thành nhà văn,...). Lấy nhan đề "Những người không chịu thua số phận", em hãy viết bài văn nêu suy nghĩ của mình về những con người ấy - Bài văn mẫu lớp 9.
Bài làm
Không phải ai sinh ra cũng được may mắn. Có rất nhiều người phải chịu những số phận kém may mắn như thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí bị hỏng tay, anh Hoa Xuân Tứ bị cụt tay, anh Đỗ Trọng Khơi bị bại liệt … Nhưng không vì thế mà họ buông xuôi số phận. Họ đã không “đầu hàng” trước những khó khăn, ngược lại họ đã tự đứng lên từ trong gian khó để trở nhành những tấm gương sáng về lòng kiên trì, nghị lực và ý chí vươn lên.
Mỗi người họ sinh ra với những nỗi bất hạnh khác nhau, nhưng có một điểm chung chính là “không chịu thua số phận”. “Số phận” ở đây được hiểu là những nỗi khốn khổ về hoàn cảnh hoặc bất hạnh ( tàn tật, khiếm khuyết,…) về thể xác của một ai đó. Xưa nay, số phận thường được nhiều người coi là sự an bài của ông trời, do trời định đoạt “Ngẫm hay muôn sự tại trời” (Nguyễn Du, “Truyện Kiều”) nên người có số phận bất hạnh thường có tâm lí cam chịu, trời phạt đành chịu. Nhưng họ lại không phải là những con người cam chiu như vậy. Họ là những con người có ý chí, nghị lực, niềm tin vào cuộc sống. Họ không đầu hàng trước số phận mà mạnh mẽ vươn lên để sống một cuộc sống có ích và ý nghĩa.
Những người “không chịu thua số phận” họ là ai? Họ chính là Nguyễn Ngọc Ký - người thầy mà các thế hệ học sinh Việt Nam đều biết đến. Thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí, mặc dù bị liệt hai tay từ nhỏ nhưng thầy vẫn quyết tâm đến trường, kiên trì học viết bằng chân, học hết đại học, trở thành Nhà giáo Ưu tú, nhà văn, nhà thơ. Từ nghị lực và ý chí vượt khó vươn lên của bản thân, thầy Nguyễn Ngọc Kí đã viết lên trang huyền thoại cho chính cuộc đời mình và trở thành tấm gương của biết bao thế hệ học sinh, thanh niên Việt Nam. Họ chính là Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng, từ khi còn nhỏ đã mắc căn bệnh hiểm nghèo khiến anh bị liệt toàn thân, nhưng anh vẫn cố gắng học tập, mở trung tâm tin học dành cho người khuyết tật, giúp đỡ họ có một hướng đi trong cuộc đời mình, có niềm tin vào cuộc sống. Anh làm cho mọi người cảm phục bởi ý chí phi thường vươn lên trong cuộc sống, sống có ích, có cống hiến cho xã hội… Họ chính là những tấm gương tiêu biểu cho một lẽ sống đẹp, không chịu khuất phục sự nghiệt ngã của số phận
Ở họ cái đáng quý nhất đó là nghị lực không ngừng vươn lên. Tạo hóa đã không công bằng với họ nhưng không có nghĩa là lấy đi của họ tất cả. Họ vẫn còn một trái tim và khối óc. Họ vẫn có thể sống đáng hoàng, tự tin và sống có ích cho xã hội như bao người khác. Họ nhận ra rằng số phận nằm trong tay mỗi con người và họ quyết tâm vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính mình để tạo dựng cuộc sống tốt đẹp cho mình và người thân, để trở thành người có ích. Để rồi chính những sự cố gắng, ý chí quyết tâm không ngừng đó đã đem đến cho họ những quả ngọt của thành công. Dẫu thành công có đến với họ muộn hơn, khó khăn hơn nhưng dư vị của nó thì ngọt ngào hơn gấp bội lần so với những người bình thường khác.
“Không chịu thua số phận” giúp họ có tinh thần, quyết tâm vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính mình để sống có ích, sống có cống hiến cho xã hội, giảm bớt gánh nặng cho gia đình…Làm đúng như lời Bác Hồ nói họ đã trở thành những người “Tàn” nhưng không “phế”, bằng khả năng của mình họ đã có nhiều thành công và khẳng định được mình trong xã hội. Bên cạnh đó, chính họ đã truyền cảm hứng cho những con người may mắn hơn như chúng ta hiểu hơn về giá trị cuộc sống. Giúp cho chúng ta hiểu thực sự cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi ta biết sống có ích, sống đẹp với nó. Chính những tấm gương về họ dạy cho chúng ta phải biết vượt qua những khó khăn trong cuộc sống để thực hiện hoài bão ước mơ. Không ai khác, họ là thần tượng của mọi người, đặc biệt là thế hệ trẻ ngày hôm nay. Sẽ thật đáng buồn khi mà chúng ta, những người học sinh được tạo hóa ban tặng cho biết bao điều vậy mà chúng ta không biết tận dụng những sự may mắn đó. Có những bạn còn xem nhẹ việc học tập, trau dồi đạo đức, nhân cách làm người. Điều đó thật đáng buồn và đáng tiếc. Chúng ta phải biết soi vào những tấm gương cao cả “không chịu thua số phận” đó để không ngững hoàn thiện bản thân. Con đường dẫn đến thành công không có vết chân của kẻ lười biếng chính vì thế hãy luôn cố gắng, trau dồi bản thân, vượt qua khó khăn để có thể đạt được kết quả như mong muốn.
Những con người không chịu thua số phận xứng đáng được mọi người yêu quý, và kính trọng cũng như yêu thương. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay giúp đỡ, chia sẻ để những khó khăn vất vả của họ vơi đi. Cùng nhau làm nên một xã hội tốt đẹp ngập tràn yêu thương.