Tiếng Việt 4 tập 1, Giải bài tập đọc: Tuổi ngựa - tiếng việt 4 tập 1 trang 149. Phần dưới sẽ hướng dẫn trả lời và giải đáp các câu hỏi trong bài học. Cách làm chi tiết, dễ hiểu, Hi vọng các em học sinh nắm tốt kiến thức bài học..
I. Tìm hiểu chung bài đọc
1. Tác giả:
- Xuân Quỳnh (1942 - 1988) huyện Hoài Đức, tỉnh Hà Tây cũ (nay thuộc Hà Nội)
- Bà được xem là nhà thơ nữ nổi tiếng với nhiều bài thơ hay.
2. Bố cục: chia thành 4 đoạn
- Đoạn 1: Khổ 1- Giới thiệu bạn nhở tuổi Ngựa.
- Đoạn 2: Khổ 2 - Kể lại chuyện "Ngựa con" rong chơi khắp nơi cùng ngọn gió.
- Đoạn 3: Khổ 3 - Tả cảnh đẹp mà "Ngựa con" vui chơi.
- Đoạn 4: Khổ 4 - Cậu bé dù đi muôn nơi vẫn tìm đường về với mẹ.
3. Cách đọc:
- Giọng đọc cả bài: dịu dàng, hào hứng
- Khổ 2 và 3: đọc nhanh hơn
- Khổ 4: tình cảm, thiết tha
- Ngắt nghỉ hơi giữa các dòng thơ, cụm từ, nhấn giọng ở những từ ngữ gợi tả, gợi cảm.
4. Nội dung: Cậu bé tuổi Ngựa thích bay nhảy, thích du ngoạn nhiều nơi nhưng cậu rất yêu mẹ, đi đâu cũng nhớ tới đường về với mẹ.
II. Hướng dẫn trả lời câu hỏi cuối bài
Câu 1: Bạn nhỏ tuổi gì ? Mẹ bảo tuổi ấy tính nết thế nào?
Trả lời:
- Bạn nhỏ được nói đến trong bài sinh vào năm Ngọ, nên có "tuổi Ngựa".
- Mẹ bảo tuổi ấy là "tuổi đi" vì "Ngựa không yên một chỗ"
Câu 2: "Ngựa con" theo ngọn gió rong chơi những đâu?
Trả lời:
" Ngựa con" rong chơi khắp nơi:
- Qua miền trung du xanh ngắt
- Qua những cao nguyên đất đỏ
- Qua những rừng đại ngàn đến triền núi đá.
Câu 3: Điều gì hấp dẫn "ngựa con" trên những cánh đồng hoa?
Trả lời:
Trên những cánh đồng hoa, "Ngựa con" như bước vào thế giới vô cùng hấp dẫn, đó là những cánh đồng hoa, hoa mơ, hoa huệ, hoa cúc dại. Là "màu trắng" của hoa mơ. Là hương thơm "ngạt ngào" của hoa huệ. Là "gió và nắng xôn xao" trên các đồng cúc dại.
Câu 4: Trong khổ thơ cuối, "ngựa con" nhắn nhủ mẹ điều gì?
Trả lời:
" Ngựa con" nhắn nhủ với mẹ: Tuổi con là tuổi đi nhưng mẹ đừng buồn, dù đi xa cách núi cách rừng, cách sông cách biển, con cũng nhớ đường tìm về với mẹ.
Câu 5: Nếu vẽ một bức tranh minh họa bài thơ này, em sẽ vẽ như thế nào?
Trả lời:
Nếu vẽ bài thơ thành một bức tranh em sẽ vẽ thành một bức tranh rất lớn: có núi sông rừng biển bao la, những cách đồng hoa ngập tràn màu sắc và tỏa hương thơm ngát, những đàn bướm bay lượn. Trên bầu trời những đám mây trôi bồng bềnh, ông mặt trời đang dần dần nấp sau dãy núi cao, một cậu bé đang cưỡi trên lưng ngựa đang phi xuống đèo... và xa xa cuối chân trời là hình bóng người mẹ hiền đang hướng về phía con.