01 Đề bài:.

Ngày rằm tháng Tám hàng năm, trẻ em khắp nơi tưng bừng phá cỗ, hát vang “ Cuội ơi, Cuội à”. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, chúng chăm chú lắng nghe sự tích về chú Cuội. Sự tích chú Cuội cung trăng đã trở thành một phần của tuổi thơ mỗi người. Bây giờ, dù đã lớn khôn nhưng em vẫn nhớ như in lời kể của mẹ những ngày thơ bé.

Ngày xửa ngày xưa, có một người tiều phu tên là Cuội. Hàng ngày, Cuội vác rìu vào rừng sâu kiếm củi.  Một hôm, khi vào rừng, Cuội bị một con hổ nhỏ xông tới tấn công. Cuội liều mạng vung roi đánh trúng đầu hổ làm nó ngã lăn ra đất. Lúc đó, hổ mẹ vừa về tới. Cuội sợ quá leo vội lên cây cao lẩn trốn. Cuội thấy hổ mẹ cúi xuống nhìn con rồi chạy tới một bụi cây gần đó, cắn một nắm lá về nhai mớm cho con. Chỉ ít phút sau, hổ con đã sống lại như không có chuyện gì xảy ra cả. Hai mẹ con hổ cùng nhau đi vào rừng sâu. Cuội biết cây kia là một cây thuốc quý nên nhảy xuống, đào gốc mang về trồng ở vườn nhà

Tình cờ Cuội gặp một ông lão nằm chết bên bãi cỏ, Cuội liền bứt ngay mấy lá nhai mớm cho ông. Thật thần kỳ, vừa mớm xong, ông lão mở mắt ngồi dậy, ông lão ngỡ mình đã chết bỗng nhiên tỉnh lại thì lấy làm lạ lắm, ông liền hỏi Cuội, Cuội thật thà kể lại đầu đuôi câu chuyện. Dứt lời ông lão thốt lên:

–  Trời ơi! Cây này hẳn là cây có phép “cải tử hoàn sinh”. Trời đã ban cho con để con có thể cứu giúp dân lành, con hãy mang về chăm sóc thật tốt, nhớ dùng nước sạch tưới cho cây, đừng tưới nước bẩn kẻo cây bay về trời.

Nói rồi ông lão chống gậy đi. Cuội vui vẻ gánh cây về nhà trồng ở góc vườn phía đông. Nhớ lời ông lão dặn, ngày nào cũng tưới bằng nước giếng trong.Từ ngày có cây thuốc quý, Cuội cứu giúp được rất nhiều người, phàm là người hiền lành chất phác Cuội đều đến cứu giúp. Cuội được dân làng vô cùng yêu mến.

Nhờ có cây thuốc quý đó, Cuội đã cứu được bao nhiêu người tai qua nạn khỏi. Chàng còn cứu được cả con gái một phú ông nên được ông này nhận chàng làm rể.

Hai vợ chồng Cuội rất thương yêu nhau. Nhưng có một hôm, vợ chàng bị ngã vỡ đầu, chàng phải lấy đất sét làm một bộ óc giả thay vào đầu cho vợ rồi dùng lá thuốc quý chạy chữa. Thế mà vợ chàng vẫn tỉnh lại nhưng mắc chứng hay quên. Một bữa, do quên lời chồng dặn, vợ Cuội đã tưới nước giải vào gốc cây thuốc quý làm nó từ từ rời khỏi mặt đất bay lên cao. Cuội nhìn thấy thế, sợ mất cây quý, vội chạy lại nắm lấy chùm rễ cây và đã bị cây cuốn theo tới tận cung trăng.

Mỗi Trung Thu, nhìn lên mặt trăng tròn vành vạnh lại thấy hình dáng chú Cuội ngồi bên gốc cây đa. Cuội lặng lẽ ngồi đó như mỉm cười với lũ trẻ, lại như buồn rầu vì không được trở về quê hương. Đâu đó tiếng trống lại vang lên rộn rã.