Giải SBT Văn 6 bài 9: Nuôi dưỡng tâm hồn (Viết) sách "Chân trời sáng tạo". Trắc nghiệm Online sẽ hướng dẫn giải tất cả câu hỏi và bài tập với cách giải nhanh và dễ hiểu nhất. Hi vọng, thông qua đó học sinh được củng cố kiến thức và nắm bài học tốt hơn..

 

1. Yêu cầu nào sau đây không được đặt ra trong kiểu bài kể về một trải nghiệm của bản thân?

a. Đưa ra được bằng chứng thuyết phục để củng cố cho lí lẽ.

b. Dùng ngôi thứ nhật để kể lại trải nghiệm.

c. Sắp xếp sự việc xảy ra theo một trình tự hợp lí.

d. Nêu ý nghĩa của trải nghiệm đối với bản thân.

Trả lời:

  • Chọn đáp án a

2. Em hãy viết bài văn ngắn (khoảng 400 đến 450 chữ) kể lại một trải nghiệm của em về việc em đã giúp đỡ ai đó hoặc được ai đó giúp đỡ khi gặp khó khăn ở ngoài đường phố.

Trả lời:

Bài tham khảo

   Chiều hôm nay, lớp em được phân công cùng các thầy cô dọn cỏ ở trường vì thế mà em đi học về nhà muộn hơn so với thường ngày. Mặc dù về trễ không kịp xem bộ phim hoạt hình yêu thích mà bao lâu nay chưa bỏ lỡ tập nào, nhưng em không hề buồn chán mà vẫn rất vui vẻ bởi vì em đã làm được một việc tốt trên đường về nhà.

   Trên đường về, trong lúc đang ngẩn ngơ quan sát mây trời em chợt nhìn thấy thấy một bà cụ đang ngồi xin ăn hai tay run lẩy bẩy trông có vẻ đói lắm. Nhìn thấy vậy, em không kìm lòng được và lấy số tiền còn lại trong ví để đi tìm mua một thứ gì đó cho bà cụ ăn đỡ đói. Thế là em chạy một mạch đến chỗ cô bán bánh bao rồi mua cho bà một cái, và quay lại hàng nước mua cho bà một chai nước ngọt bỏ vào túi ni lông mang đến cho bà. Và hai tay mời bà dùng: “- Con mời bà dùng cho đỡ đói, thưa bà!”. Lúc đó, em lại thấy trên khuôn mặt nhăn nheo của bà chứa ẩn một điều gì đó rất đáng thương, bà liên tục cảm ơn em. Em ngồi cho đến khi bà ăn xong rồi mới thưa bà trở về nhà kẻo bố mẹ mong chờ. Thấy bà ăn mà hai hàng nước mắt em không biết từ nơi đâu cứ tuôn trào trên khuôn mặt. Ngày nào cũng vậy, khi đi học về là em ghé lại thăm bà mua thức ăn biếu bà và hai bà cháu ngồi tâm sự với nhau rất vui.

   Suốt trên đường về, em cứ nghĩ mãi về chuyện lúc nãy. Cùng với niềm vui, hạnh phúc vì giúp được người khác. Trong bữa tối, em đã kể cho bố mẹ nghe về chuyện lúc chiều. Sau khi bố mẹ nghe xong đã khen em là một người tốt và bố mẹ còn bảo em là hãy đến thăm hỏi bà thường xuyên. Tối hôm đó, em đã rất vui và ngủ một giấc rất ngon. Có lẽ, chính bởi niềm vui khi giúp người khác đã khiến cho em được vui sướng, đến quên hết mệt nhọc như thế nào.

    Sau hôm đó, em vẫn thường hay đến nơi đã gặp được bà cụ để hỏi thăm tình hình của bà. Nhưng em đã không gặp lại bà nữa. Nghe cô chú xung quanh đấy nói bà đã ra đi vĩnh viễn vì chứng bệnh của người lớn tuổi. Lúc đó, lòng em cảm thấy nặng trĩu, sao hôm nay con đường khó đi và xa quá.